Truyen
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Truyen

ádasdasdas
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Chương 20: Xung đột trước cửa!!

Go down 
Tác giảThông điệp
Tiểu Quỷ
๖ۣۜThiên ๖ۣۜThu
๖ۣۜThiên ๖ۣۜThu



Tổng số bài gửi : 262
Tiền mặt: : 2147483647
Reputation : 0
Join date : 04/10/2013

Chương 20: Xung đột trước cửa!! Empty
Bài gửiTiêu đề: Chương 20: Xung đột trước cửa!!   Chương 20: Xung đột trước cửa!! I_icon_minitime14/4/2014, 9:42 pm

Chương 20: Xung đột trước cửa!!

---o0o---


Tác giả: Đế Thiên
Đổi mới thời gian: 21:41:58 14/04/2014 Số lượng từ: 3653

Nghĩ tới đây, hai mắt Đế Tinh Vũ lóe sáng, nhẹ bước lại gần nó, đồng thời theo linh hồn thiên phú hướng dẫn, hắn bắt đầu đem linh hồn nhập vào cơ thể Hắc Hóa Long Báo thú.

Bởi vì nguyên nhân bị Đế Tinh Vũ đánh bán sống bán chết, nên không chút chống cự, thành công bị Đế Tinh Vũ gieo xuống “Nô Ấn”.

“Nô Ấn” vừa gieo xuống, hấp hối Hắc Hóa Long Báo Thú liền cảm giác được bản thân tương liên cùng Đế Tinh Vũ, không thể phản kháng được ý chỉ của hắn, đồng thời chỉ cần Đế Tinh Vũ muốn hắn chết hắn liền phái chết.

Cảm nhận được sự cường đại của Nô Ấn, Đế Tinh Vũ khẽ cười, vừa định lấy ra Chữa Thương đan cho Hắc Hóa Long Báo Thú, đột nhiên chỉ thấy trong cơ thể nó hay nói đúng hơn là trong linh hồn, mà chính xác nhất là từ “Nô Ấn” tuôn ra năng lượng.

Năng lượng kéo dài một vòng cơ thể Hắc Hóa Long Báo thú, khiến toàn thân vết thương hoàn hảo khôi phục đồng thời gian tăng tu vi, từ Tứ cấp sơ giai trở thành Tứ cấp sơ giai đỉnh phong Thần Mộng Thú.

Cảm giác hết thay hoàn thành, Đế Tinh Vũ cười cười, tuy rằng hơi tiếc vì không nhận được thần mộng năng lượng, bất quá không sao, có siêu cấp đại sát khí ở đây như vậy không lo lắng năng lượng thiếu hụt.

Hắn muốn rèn luyện bản thân, như vậy lựa chọn thích hợp mà rèn luyện, còn nếu gặp quá mạnh, đơn giản đưa đầu này ra đánh là được.

Đế Tinh Vũ không muốn nhờ cậy Hồng Linh Phi là bởi vì hắn sợ sẽ sinh ra ỷ lại với nàng, mà Long báo thú lại không phải, nó là Đế Tinh Vũ chính thực lực thu phục, cho nên có thể tính là một phần thực lực của hắn.

Ngay tại lúc Đế Tinh Vũ tiếc nuối thần mộng năng lượng, từ cơ thể Hắc Hóa Long Báo thú tuông ra một cổ dày đặc năng lượng, chính là Thần Mộng năng lượng.

Dung nhập cơ thể Đế Tinh Vũ, Đế Tinh Vũ liền định thần, lần này năng lượng nhiều lắm, hắn bắt đầu vận lên Nghịch Thiên Quyết, đem năng lượng dẫn vào Tàng Thần Cung, tiến hành bước tiếp theo áp súc.

Trong lúc Đế Tinh Vũ tiến hành luyện công, Hắc Hóa Long Báo Thú cũng biến lại trở thành hình dạng ban đầu, trở lại thành Tam Giác Long Báo Thú. Long Báo Thú liền đứng lên thủ hộ lấy Đế Tinh Vũ.

Đoàn năng lượng này vượt qua hết thảy những năng lượng trước kia Đế Tinh Vũ nhận được, liều mạng đem vận chuyển lên Tàng Thần Cung, sau đó áp súc lại.

Một canh giờ qua đi, từng tia từng tia năng lượng được áp súc, tu vi Đế Tinh Vũ từ Huyền giả tam trọng đề thăng đến Huyền giả ngũ trọng.

Cảm giác gần như đạt được bảo hòa, Đế Tinh Vũ cần một đoạn thời gian tiếp mới có thể áp súc tiếp vì vậy năng lượng còn dư lại Đế Tinh Vũ chia làm hai bộ phận.

Một bộ phận phong ấn lại, còn lại một bộ phân dẫn động tới toàn cơ thể, tiến hành luyện thể, đặt xuống trụ cột.

Tinh thuần Thần Mộng năng lượng được Đế Tinh Vũ đem xuống toàn thân, thực hiện bước mà chỉ Huyền Sĩ cảnh giới mới có thể chính là Tôi Thể.

Năng lượng đi qua một vòng cơ thể của hắn, từng tia năng lượng dung nhập vào thân thể, tiến hành củng cố.

Lại thêm hai canh giờ, toàn bộ năng lượng đã hoàn hảo luyện thể, Đế Tinh Vũ thở một hơi, nhẹ nhàng đứng lên, nhìn phía trước Long Báo Thú cười cười.

Lúc này, hắn mới bắt đầu kiểm tra ký ức của nó. “Nô Ấn” đặt vào linh hồn, cho nên bất cứ trí nhớ gì của Long Báo Thú Đế Tinh Vũ biết được.

Từng đoạn tin tức truyền vào đầu Đế Tinh Vũ. Mất vài phút, hắn đem toàn bộ tin tức chỉnh sứa hoàn chỉnh.

Nguyên lai đầu Long Báo Thú này là tạp giao của Song Giác Bạo Long cùng Hắc Ma Độc Giác Báo.

Song Giác Bạo Long là một đầu địa long, huyết mạch dày đặc, trưởng thành có thể đạt tới Huyền Tôn cảnh giới. Tính cách hung bạo vô cùng.

Mà Hắc Ma Độc Giác Báo chính là một đầu cường hãn vô cùng, có được huyết mạch của Thiên Ma Báo. Thiên Ma Báo là chân chính Thần Thú, trưởng thành có thể so với chân chính Thần Long.

Mà Hắc Ma Độc Giác Báo trưởng thành kỳ tu vi đạt tới Huyền Tôn đỉnh cao, thậm chí có thể đạt tới Huyền Thánh.

Mà đầu Long Báo Thú này sinh ra mới được hơn mười năm, có thể coi là ấu niên kỳ, ấu niên kỳ tu vi đạt tới Huyền Tướng, xác thực vô cùng cường hãn.

Nên nhớ tuổi thọ của Huyền Thú vô cùng dài, so với nhân loại gấp mấy lần.

Cho nên Huyền Thú trưởng thành kỳ, ít nhất cũng đã là vài trăm tuổi. Mà mười tuổi Long Báo Thú tu vi Huyền Tướng đủ để chứng minh, hai người này lai tạp thú nhận được huyết mạch dung hợp.

Tu vi hiện tại của Long Báo Thú chỉ mớ ra được một ít truyền thừa trí nhớ như vậy mà thôi.

Đế Tinh Vũ nhìn nó, âm thầm líu lưỡi, lần này tựa hồ nhặt được bảo rồi a.

Không nói hai lời, dùng linh hồn câu thông Hồng Linh Phi, chưa đầy một giây nàng đã xuất hiện, Đế Tinh Vũ chia sẽ nàng tin tức.

Hồng Linh Phi cũng ngạc nhiên, bởi vì hai đầu Song Giác Bạo Long, cùng Hắc Ma Độc Giác Báo huyết mạch gần với nàng Hồng Viêm Linh Phượng rồi.

Đế Tinh Vũ nhìn nàng, cười nói:

- Đi thôi, có tọa kỵ như vậy tốt hơn đi bộ rất nhiều rồi.

Hồng Linh Phi cười cười, nhẹ chạm đất, cả người phiêu dật bay lên lưng của Long Báo Thú ngồi ở phía trước người của Đế Tinh Vũ, thuận thế ngã vào lòng hắn.

Cảm nhận trước người ôn hương nhuyễn ngọc, mùi thơm nữ tử truyền vào mũi, da thịt trơn bóng cách một lớp áo Đế Tinh Vũ vẫn cảm nhận hết được.

Trong lòng không khỏi tâm ý viên mãn, tay từ phía sau chạm vào eo thon tinh tế, nhẹ nhàng ôm lấy.

Sau đó, Đế Tinh Vũ hét to:

- Đi thôi, thẳng hướng Diệp Sinh Thành.

Rống!!

Long Báo Thú cũng phối hợp rống to nhưng vẫn đứng yên nơi đó không di chuyển.

Đế Tinh Vũ không thấy nó di chuyển trừng mắt nhìn nó, mà Long Báo Thú báo thú ủy khuất nhìn Đế Tinh Vũ, truyền lại một đoạn thông tin.

“Chủ nhân, ngài còn không cho ta biết Diệp Sinh Thành đi hướng nào kia kìa.”

Đế Tinh Vũ bất đắc dĩ xoa xoa đầu, thầm mắng mình bất cẩn, sau đó cười, nói:

- Haha, là ta sai sót rồi, đến đi thẳng hướng này là được, ngoài ra trên đường đi gặp phải Thần Mộng Thú lập tức dừng lại, ta muốn rèn luyện.

Rống!!

Lại một tiếng rống, Long Báo Thú theo hướng Đế Tinh Vũ chỉ mà đi.

Tốc độ của nó cũng không nhanh, nhưng hoàn toàn nhanh hơn Đế Tinh Vũ đi bộ rất nhiều.

Ba ngày qua đi, Đế Tinh Vũ phối hợp Long Báo Thú tiêu diệt rất nhiều Thần Mộng Thú, hai mươi con, trong đó, Tam cấp thần mộng thú chiếm mười sáu đầu, còn ba đầu là Tam cấp đỉnh phong, chỉ có một đầu là Tứ cấp sơ giai Thần Mộng Thú bị Long Báo Thú đánh ngã.

Mà trong ba ngày này, Đế Tinh Vũ nhặt được không ít vật phẩm, bất quá trong đó không có gì trọng yếu rồi, chủ yếu là một ít vũ khí cùng với đan dược, huyền thuật mà thôi.

Huyền thuật xác thực rất cần thiết, bất quá nếu phân tán tinh lực để tu luyện quá nhiều, liền mỗi thứ chỉ biết một chút mà không tinh thông, phát huy không ra uy lực tối đa.

Vì vậy, Đế Tinh Vũ tu luyện, lựa chọn theo ít mà tinh, chậm mà vững. Bất quá thiên phú hắn vô cùng tốt, chẳng mấy chốc Phách Sơn Chưởng đã có tiểu thành đỉnh rồi.

Ngoài ra trên đường hắn cũng thu thập không ít thảo dược, có gì cần thiết thì dùng tới.

Đến ngày thứ năm, cuối cùng Đế Tinh Vũ cũng đã nhìn thấy được Diệp Sinh Thành ở xa xa.

- Thật sự nhanh a, có tọa kỵ thật tốt, không phải phiền tới ngươi giúp ta đi.

Đế Tinh Vũ ngồi trên lưng của Long Báo Thú kề môi lại gần tai của Hồng Linh Phi nhẹ nhàng nói.

Hồng Linh Phi hơi đỏ mặt, nhưng rất nhanh biến mất, nàng nói:

- Được rồi, khoảng thời gian này ngươi đánh giết khá nhiều Thần Mộng Thú, tu vi cũng đã đạt tới Huyền giả Thất cấp rồi.

Đế Tinh Vũ cười cười, nói:

- Tu vi huyền giả thất cấp, nhưng là trong cơ thể ta còn một ít năng lượng, nếu đem áp súc, hẵn có thể đột phá Huyền giả bát cấp. Còn về thân thể lực lượng, đã vững vàng ở Huyền Sư nhị cấp đỉnh phong rồi.

Hồng Linh Phi gật đầu, nhẹ thở dài:

- Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy người tu luyện nhanh như ngươi đấy, chẳng qua mấy ngày là tu vi gia tăng cấp tốc rồi.

Đế Tinh Vũ cười, lắc đầu:

- Chưa hẵn ta đã là nhanh nhất, thiên ngoại hữu thiên, ngoài trời đất rộng lớn này, người hơn ta không ít.

Hồng Linh Phi cười cười, hai người tiếp tục thẳng hướng Diệp Sinh Thành.

Hai ngày qua, Đế Tinh Vũ đánh chết thêm ba đầu Tam cấp Thần Mộng Thú.

Dưới Tam Cấp, Đế Tinh Vũ thực sực lười đánh.

Tốc độ của Long Báo Thú không nhanh, nhưng chẳng mấy chốc đã xuất hiện ở trước cửa thành Diệp Sinh.

Hai tên thủ vệ nhìn thấy Đế Tinh Vũ cưỡi uy vũ thần dũng Long Báo Thú, tay ôm xinh đẹp tuyệt luân mỹ nhân, trong lòng âm thầm cân nhắc.

Hai người liếc nhìn nhau, vì chức trách cũng phải ngăn chặn thoáng.

Một tên thủ vệ đứng ra, chặn lại Đế Tinh Vũ, cung kính hỏi:

- Hai vị, nếu muốn vào thành phải nộp một kim tệ, đồng thời cũng không được ngồi trên tọa kỵ.

Đế Tinh Vũ cũng không phải người không hiểu chuyện, cười cười, cùng Hồng Linh Phi đi xuống, sau đó cầm lấy một kim tệ đưa cho thủ vệ, sau đó cất bước vào thành.

Bởi vì trước cửa thành khá đông người, mà Đế Tinh Vũ là cưỡi một đầu cự thú, khiến cho xung quanh mọi người nhường đường để hắn vào trước.

Ngay khi Đế Tinh Vũ muốn đi vào, một giọng nói truyền tới:

- Nha? Thật là một uy mãnh cự thú, tiểu tử, ta muốn mua lại đầu cự thú này, ngươi có đồng ý bán không?

Nghe có người gọi, Đế Tinh Vũ hơi nghiêng người, nhìn lại, liền thấy một nam tử, ước chừng hai mươi tuổi, vóc người cao gầy, trên người mặc một bộ quần áo xa hoa, hai mắt híp lại.

Nhìn người này, Đế Tinh Vũ lười cùng hắn quản nhiều, chỉ nhàn nhạt nói lại:

- Không bán!!

Sau đó lại cất bước đi tiếp, bất quá, hắn không muốn phiền phức không phải là người khác để cho hắn yên ổn.

- Tiểu tử! Đứng lại ngay.

Vừa nói, vừa chạy lên, chặn trước người Đế Tinh Vũ. Bất quá khi hắn chặn lại Đế Tinh Vũ một sát na kia, liền nhìn thấy Hồng Linh Phi.

Trong cặp mắt lóe lên hào quan si mê, nhìn một lượt nàng vóc người no đủ, như yêu tinh dáng người, thiên sứ khuôn mặt, khiến hắn không khỏi nổi lên dâm tà tâm tư.

Ánh mắt dừng lại trên người nàng một lúc, mới phục hồi tâm tình, nhìn Đế Tinh Vũ, cười lạnh nói:

- Hừ!! Tiểu tử, lần này bản đại gia đổi ý, ngươi để lại nữ tử này cùng đầu tọa kỵ, bản thiếu gia tha cho ngươi một mạng.

Đế Tinh Vũ nhìn người này như người ngốc, người này tu vi xác thực không kém, làm Huyền Sĩ tam biến, Bất quá trong mắt Đế Tinh Vũ chẳng khác gì một con kiến.

Người này đã không khách khí với hắn, như vậy hắn cũng không cần khách khí với loại tiểu nhân này, lạnh lùng nói:

- Cút đi, nếu không đừng trách ta vô tình.

Để lại một câu, Đế Tinh Vũ nắm lấy tay Hồng Linh Phi muốn rời đi, tuy nhiên thanh niên kia hiển nhiên không muốn tha hắn.

Nhìn thấy Đế Tinh Vũ nắm lấy tay Hồng Linh Phi trong mắt ghen ghét càng đậm, hơi phất tay, sau lưng hắn bốn tên hộ vệ liền vậy kín Đế Tinh Vũ.

Hộ vệ của người này thực lực không kém, đều là Huyền Sĩ ngũ biến. Ở Huyền Sĩ cảnh giới, mỗi một biến đều chênh lệch cực lớn.

Huyền Sĩ nhị biến có thể đơn giản đánh bại ba tên Huyền Sĩ nhất biến.

Mà Huyền Sĩ tam biến, thoải mái đánh bại ba tên Huyền Sĩ nhị biến.

Nam tử cười lạnh, nhìn Đế Tinh Vũ nói:

- Tiểu tử, nếu ngươi đã không biết phân biệt tốt xấu, như vậy hôm nay để lại mạng đi, người đâu giết hắn.

Trong lòng Đế Tinh Vũ trầm xuống, người này muốn giết là giết, trong lòng Đế Tinh Vũ cấp tốc biến đổi, đã biến tên này thành người chết.

Bốn tên hộ vệ lập tức lấy ra vũ khí, bọn hắn thực lực, nhìn không ra Đế Tinh Vũ tu vi vì Đế Tinh Vũ đã thi triển Liễm Khí Quyết.

Tuy nhiên bọn hắn cũng không nghĩ trẻ tuổi như vậy thiếu niên tu vi không thể cao hơn họ được.

Nam tử thanh niên nhìn nhìn, cười khặc khặc, trong đầu liên tưởng tới bản thân niên như thế nào đem Hồng Linh Phi chơi đã.

Đế Tinh Vũ nhìn bốn người xông tới, hai mắt lạnh xuống, không cầm lấy vũ khí, thi triển ra “Truy Ảnh” hóa thành một đạo tàn ảnh, sau đó tốc độ cực nhanh xuất hiện trước một tên hộ vệ.

Phách Sơn Chưởng đánh ra, tên hộ vệ chưa kịp phản ứng đã bị Đế Tinh Vũ một chưởng đánh bay, mà hắn không hề dừng lại, lập tức “Truy Ảnh” lại lần nữa thi triển, xuất hiện trước mắt một tên khác, trong lúc hắn chưa kịp phản ứng liền một chưởng đánh bay.

Liên tiếp hai người bị đánh bay chưa đầy một giây, xung quanh mọi người vừa kịp phản ứng lại thì hai tên hộ vệ sau cùng cũng đã bị đánh bay rồi.

Thanh niên nam tử nhìn thấy bốn tên hộ vệ bị đánh bay, sắc mặt khó coi vô cùng, hắn âm trầm nhìn Đế Tinh Vũ, ánh mắt lóe lên băng lãnh hào quang, nói:

- Tiểu tử đáng chết, ngươi dám đánh người của bản thiếu gia bị thương, ngươi có biết bản thiếu gia là ai không…

Nam tử thanh niên vừa muốn nói tiếp, đột nhiên bị Đế Tinh Vũ cắt đứt, hắn nhàn nhạt nói:

- Ta cũng không cần biết ngươi là ai, là cái gì, là cẩu cũng được hay là súc vật gì ta cũng không quan tâm, hiện tại cút ngay cho lão tử, nếu không đừng trách lão tử không lưu tình.

Vừa nãy Đế Tinh Vũ tấn công, có thể tùy ý ra tay giết chết bốn người, bất quá hắn nhận thấy bốn người này cũng không có sát khí vào mình, liền chỉ xảo diệu kích thương, khiến họ ngất đi mà thôi.

Hiện tại nghe tới tên nam tử này muốn bày ra thân phận của mình, sau đó lại để lại ngoan thoại, rồi tìm người, Đế Tinh Vũ trong lòng liền không kiên nhẫn rồi, tại sao loại người này ở đâu cũng bị hắn gặp phải nha.

Thanh niên nam tử bị Đế Tinh Vũ nói, trong lòng càng ngập trời lửa giận, hắn gằn từng chữ từng chữ nói:

- Tốt lắm tiểu tử, ngươi đã không biết tốt xấu, ta Vương Cao Khiết hôm nay thề, nếu không giết được ngươi, đem nữ nhân của ngươi hung hăng chà đạp, ta thề không làm người.

Sau đó, hắn nổi giận đùng đùng mà đi, không hề để ý tới bốn tên hộ vệ, bất quá đang đi được vài bước, hắn cảm nhận sau lưng truyền tới kinh thiên sát ý, liền một thân mồ hôi lạnh, thầm hô không tốt, quả nhiên thanh âm băng hàn, lạnh lẽo, mang theo vô tận sát khí của Đế Tinh Vũ truyền tới:

- Ha, nguyên bản ta cũng không muốn đối với ngươi làm sao, nhưng là bản thân ta không thích bị người uy hiếp, đồng thời cũng không muốn nữ nhân của mình bị uy hiếp, cho nên, ngươi nên chết.

“Chết” vừa nói ra, Đế Tinh Vũ cả người hóa thành đạo đạo tàn ảnh, liền xuất hiện sau lưng của Vương Cao Khiết, Vương Cao Khiết nghe Đế Tinh Vũ nói chuyện, liền cực độ đề phòng, cấp tốc lấy ra một viên đan dược bỏ vào miệng, lập tức thực lực hắn đề thăng lên tới Huyền Sư cảnh giới.

Nhìn thấy Đế Tinh Vũ hóa thành tàn ảnh xông tới, Vương Cao Khiết lập tức lấy ra một thanh kiếm Trung phẩm Bảo khí cấp tốc đánh tới.

Đế Tinh Vũ nhìn thấy, nội tâm cười lạnh, thi triển ra Phách Sơn Chưởng, một chưởng trực tiếp va chạm cùng Trung phẩm bảo khí.

Phanh!!

Một tiếng trầm muôn vang lên, Vương Cao Khiết như diều đứt dây bay ra ngoài, Đế Tinh Vũ đứng tại chổ, trên tay xuất hiện Thượng phẩm bảo khí Trục Nhật Thiên Linh Cung.

Cung giương lên, liên tiếp ba bốn đạo mũi tên bắn tới, mà Vương Cao Khiết biến bản thân nguy cơ, hét lớn:

- Thúc thúc, cứu ta.

Một đạo hào quang màu vàng chíu sáng, như một đạo kiếm khí đánh tới hình thành một tầng kim sắc khiên, đơn giản đón đỡ lấy huyền khí tiễn của Đế Tinh Vũ.

Nhìn một màn này, Đế Tinh Vũ không có tỏ ra cái gì thái độ, bởi vì trước đó, Hồng Linh Phi đã truyền âm cho hắn cách đó không xa có một người ẩn thân cạnh đó rồi.

Hào quang dần tắt, lúc này trước người Vương Cao Khiết xuất hiện một nhân ảnh.

Nhân ảnh này là một trung niên nhân, ước chừng bốn mươi tuổi, thân hình to lớn rắn chắc, trong mắt lóe lên tinh quang, gương mặt rõ ràng.

Trung niên nhân hơi nhíu mày nhìn về phía Vương Cao Khiết, thầm nghĩ “Tiểu tử này làm việc xằng bậy vô số, hôm nay đá trúng thiết bản mong rằng hắn có chút sửa đổi a.”

Sau đó hắn chuyển mắt lên nhìn Đế Tinh Vũ, trong mắt có chút thưởng thức, đồng thời âm thầm tính toán.

Theo hắn đánh giá, người thiếu niên trước mặt thoạt nhìn tuổi không cao, nhưng diện mạo, khí chất đều là cao cấp.

Ngoài ra bằng hắn Nhị Biến Huyền Tướng vậy mà không nhìn ra thiếu niên này tu vi, hiển nhiên là có che giấu bí pháp, bởi vì hắn không thể nghĩ ra khả năng nào khác bởi vì rất khó có thể tin rằng một mười sáu tuổi thiếu niên có thể vượt qua Nhị Biến Huyền Tướng.

Nghĩ tới thiếu niên trước mắt có thể là một siêu cấp thế lực nào đó ra ngoài lịch lãm, vì vậy đối với hắn khá khách khí, trung niên nói:

- Tiểu huynh đệ, sự việc xảy ra ta cũng chứng kiến, hiển nhiên là Vương Cao Khiết sai, ta thay mặt hắn hướng người xin lỗi.

Vương Cao Khiết một bên nguyên bản tràn đầy đắc ý liền biến thành màu cám heo, vừa muốn lên tiếng liền Trung niên cản lại, Đế Tinh Vũ cũng không trả lời chờ đợi trung niên nhân nói tiếp, quả nhiên trung niên đại hán lại nói:

- Bất quá dù gì chúng ta Vương gia ở Diệp Sinh thành địa vị không thu gì Diệp gia, cho nên tiểu huynh đệ cũng không muốn rắc rối để đắc tội với chúng ta a, cho nên việc này bỏ qua vẹn cả đôi đường, như thế nào?

Đế Tinh Vũ nhiều hứng thú nhìn hắn nói:

- Haha, với ta tất nhiên không thành vấn đề, bất quá Vương Cao Khiết đại ca đây vừa nãy dường như có nói “Nếu không đem ta giết chết, thề không làm người” nha, nếu hiện tại ta còn sống như vậy Vương đại ca sẽ như thế nào đây?



Về Đầu Trang Go down
https://truyenhot.forumvi.com
 
Chương 20: Xung đột trước cửa!!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chương 3: Xung đột! (Bản edit)
» Chương 4: Chiến đấu!
» Chương 8: Vương Cấp Huyền Thú!!
» Chương 1: Hàng Lâm!! (Bản Edit)
» Chương 18: Giết chết!!

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Truyen :: Truyện: [Huyền Huyễn] Tinh Vũ Nghịch Thiên-
Chuyển đến